Friday, November 26, 2010

Bùi pín và túi khôn của đảng việt gian Cộng Sản

Đặng Phúc


Nghe cái loa tuyên truyền của tên việt gian Bùi Pín, tưởng là đảng thức tỉnh, đảng canh tân ai nấy vội mừng giống như ngày 30 tháng 4 Dương Văn Minh và Dương Hiếu Nghĩa chạy ra chạy vào lăng xăng mở rộng cửa Dinh Độc Lập chờ đợi giây phút chào đón bọn việt gian Cộng Sản đến khen tặng phân chia quyền lực cho chính phủ trung lập ba thành phần. Ai có dè là bọn Cộng Sản xâm lược đi đúng con đường của Hồ là đánh và cướp. Trong đó có Đại Tá việt gian Bùi Pín theo bọn quân Bắc Việt đánh sập cửa Dinh Độc Lập vào tận nơi mắng vào mặt bọn phản tướng thích làm việt gian. Rồi cũng chính Bùi Pín chạy ra hải ngoại lếu láo hòa hợp hòa giải, bốn quỹ tình thương, xóa bỏ cờ VNCH, chửi cụ Ngô Đình Diệm v..v...thì có khổi người khen Bùi Pín...

Qua phương tiện cái loa của đài VOA nghiêng bên Cộng Sản, ai cũng biết là VOA thông tin ít như táo bón, và tuyên truyền cho Cộng Sản thì nhiều như mắc bệnh dịch tả. Bùi Pín ngồi chồm hổm trên đài VOA chảy tuồn tuột ra bao nhiêu thứ tanh hôi. Nào là đảng ta có tiến bộ, đảng đang thay đổi, đang kiểm điểm cải cách nội bộ, hải ngoại nên kiên nhẫn để cho bọn chúng tiếp tục lãnh đạo vì chính quyền của chúng còn non trẻ, thiếu kinh nghiệm, thiếu nhân lực nên không bắt kịp trào lưu thế giới. Chúng đang nắm vai trò quan trọng là giữ hòa bình cho thế giới, cho Biền Đông, và là cán cân quan trọng để cân bằng lực lượng thế giới siêu cường. kêu gọi thế giới giúp chúng đào tạo nhân tài để bắt kịp trào lưu của thế kỹ 21 v.v....... Ôi thôi nhiều vô số kể.  Giọng điệu của chúng cũ rích ca đi ca lại một bài ca 16 chữ vàng 4 tốt, hữu nghị lâu dài tiến tới tương lai, định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa, những sáo ngữ rỗng tuếch, đầu óc đặt sệt như bùn trôi theo lũ, đi đến đâu phá ruộng vườn cầu xá đến đó.

Đến gần đại hội đảng, bọn chúng trở thành ồn ào từ chuyện Vinashin, Bauxite, phê bình đảng v..v... rốt cuộc cứt chó vẫn hoàn cứt chó. Nhưng chúng phải nhào nặn cứt chó thành những tác phẩm nghệ thuật phân bón cho XHCN mập béo thêm, nên vai trò Bùi Pín dù thấy cứt chó vẫn khen thơm.  Nhắc lại cho quí vị tin tức trong mấy tháng cho thấy hiện tượng là một số nhân vật của chúng thanh toán lẫn nhau và mới nhất là tên Thượng Tướng Nguyễn Khắc Nghiên vừa bị ám sát. Nguyễn Khắc Nghiên ngày 23-07 còn phây phây đi tham quan hữu nghị tại Singapore, sau đó chính thức đi đốc thúc cán bộ chuẩn bị cho đại lễ 1000 năm thờ Tàu ngày 1-10-2010 thế mà lăn đùng ra chết không kịp ngáp. Chúng mau mau làm đáng tang. Tên Võ Nguyên Giáp chết xác khô đét từ năm ngoái, bọn chúng  chưa dám công bố. Chúng dàn cảnh lật đật gắn lon, diện đồ lớn lên để chụp hình với xác chết của Giáp trong bộ đồ cứng như khúc củi. Rồi chúng đem tấm hình đó dán đi dán lại trên báo chí coi như là tên già Giáp chưa chết. Còn cái xác chết của Nguyễn Khắc Nghiên quá kinh hãi nên bọn chúng không dám khoe hình chụp xác chết. Tang lễ hòm đóng kín mít. vì sợ người ta nhìn thấy dấu tích chết thê thảm. Chẳng thấy tên Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Khắc Toàn, Thích Không Tánh, Lê Thị Kim Thu, Nguyễn Thanh Giang, Mẹ của Lê Thị Công Nhân, Đỗ Nam Hải đến chia buồn, lăn bò ra khóc rống như chết cha chết mẹ, hay quay phim đưa lên diễn đàn thông tin như đám tang của tên giặc Hoàng Minh Chính.???

Lý do gì Thượng Tướng Nguyễn Nghiên lăn quay ra chết?  ai thanh toán?
Bọn Cộng Sản đến gần ngày đại hội đảng là chúng tranh quyền, thanh toán lẫn nhau.  Vì Thượng Tướng Nguyễn Khắc Nghiên có triển vọng thay thế Phùng Quang Thanh trong ghế Bộ Trưởng Quốc Phòng, tên Nghiên là người đã tham gia chiến trường Miền Nam nhất là cái hào quang đánh mặt trận Quảng trị và được du học Nga, được Nga khen tặng. Còn Nguyễn Chí Vịnh dù lớn tưổi hơn, tài cán không có bao nhiêu, gương mặt ríu ríu ngồi như chó chờ chủ trước mặt quan thái thú Tàu. Đúng là mặt hãm tài và thâm như cha nó là Nguyễn chí Thanh. Cho nên để bảo vệ cái ghế Bộ trưởng Quốc Phòng cho Nguyễn Chí Vịnh cũng cố quyền lực cho Lê Đức Anh, Nguyễn Tấn Dũng, Đỗ Mười và nhất là TC2  thì Nguyễn Khắc Nghiên là cái gai cần phải nhổ để nó không thành cái xương hóc vào cổ "chú chệt".  Cho nên nó lăn đùng ra chết tại phòng làm việc là lẽ thường tình trong chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, nhân dân làm nô lệ.

Chắc chắn Bùi Pín không dám phanh phui chuyện này.  Bùi Pín không dám đá động đến cái chết của Võ Nguyên Giáp được dựng đi dựng lại nhiều lần trên báo của chúng. Và vạch trần cái chết bí ẩn của Thượng Tướng việt gian Nguyễn Khắc Nghiên.

Liệu Bùi Pín có kéo dài thêm thời gian cho đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý không? và số phận của những tên việt gian như Bùi Pín chạy đi đâu? Ai cho mày chạy?

Tên Thượng Tướng việt gian Nguyễn Khắc Nghiên chết cũng đáng đời vì nó có mặt trong đoàn quân xâm lược đánh Quảng Trị giết hại dân lành năm 1972. Nó bị ám sát chết như con chó bởi đảng của nó thủ tiêu là chuyện đương nhiên của XHCN.

Ngày tàn của chế độ càng đến gần thì bọn chúng càng hoảng loạn đầy thù ghét. tranh giành, đổ tội lẫn nhau nhiều hơn nữa.

[trích trong Thơ Đồng Lầy tác giả Vô Danh...]
Lũ chúng bây dù có điên đầu,
Lo âu, phòng bị
Bàn bạc cùng nhau
Chính đám sậy lau
Sẽ thiêu tất lũ chúng bây thành tro xám.
[ngưng trích]

Đặng Phúc
 --------------------------------------------------
  

Thủ tướng Lý Hiển Long (giữa) chụp ảnh cùng Thượng tướng vgcs Nguyễn Khắc Nghiên.




Date: Wednesday, November 17, 2010, 2:26 PM

VOA Tiếng Việt Cập nhật Thứ Hai, 15 tháng 11 2010 RSS
‘TÚI KHÔN DÂN TỘC’ BÁC BỎ HOÀN TOÀN CƯƠNG LĨNH CỦA BỘ CHÍNH TRỊ
[Bùi Tín viết riêng cho VOA Thứ Hai, 15 tháng 11 2010]
 
ĐÂY LÀ MỘT TIN CỰC KỲ HỆ TRỌNG.

Một tin động trời, có thể nói trời nghiêng đất ngả cho thế lực cường quyền.
Sự kiện như thế này chưa từng có trong lịch sử 70 năm của đảng Cộng sản Việt Nam.

Tác động của sự kiện này chưa thể lường hết được.

Ngày 7-10-2010 vừa qua tại Hà Nội hơn 20 trí thức hàng đầu của thủ đô, đều là đảng viên cộng sản kỳ cựu, hơn nữa đều là đảng viên cấp cao, do Bộ chính trị quản lý, đã tụ tập trong một cuộc hội thảo khoa học rất lý thú.

Danh nghĩa của cuộc họp là do Hội khoa học kinh tế Việt Nam và Trung tâm thông tin, dự báo kinh tế - xã hội quốc gia cùng phối hợp tổ chức, nhằm «góp ý cho các Dự thảo văn kiện Đại hội XI của đảng Cộng sản». Các dự thảo chính là Báo cáo Chính trị của Ban chấp hành Trung ương, Cương lĩnh quá độ lên chủ nghĩa xã hội và Chiến lược kinh tế - xã hội 2010-2020, thường gọi tắt là Báo cáo chính trị, Cương lĩnh và Chiến lược, mà quan trọng nhất là Cương lĩnh.
Xin kể một vài tên tuổi và chức vụ của những người tham dự. Có Giáo sư Trần Phương, nguyên Ủy viên trung ương đảng, Phó thủ tướng ; ông Vũ Khoan, nguyên Bí thư Trung ương đảng, Phó thủ tướng; Phó giáo sư Trần Đình Thiên, hiện là Viện trưởng Viện kinh tế; Giáo sư Phan Văn Tiệm, nguyên thứ trưởng bộ Tài chính; ông Việt Phương, nguyên Cố vấn của Thủ tướng; Giáo sư Đào Xuân Sâm, dạy môn quản lý kinh tế tại trường đảng Nguyễn Ái Quốc; bà Phạm Chi Lan, nguyên cố vấn kinh tế của thủ tướng; bà Dương Thu Hương, nguyên phó Thống đốc Ngân hàng Nhà nước; Phó giáo sư Võ Đại Lược, nguyên Viện trưởng Viện kinh tế thế giới; ông Nguyễn Trung, từng là đại sứ ở Thái Lan; ông Vũ Quốc Tuấn, cố vấn chính trị - kinh tế của thủ tướng; Tiến sỹ Lê Đăng Doanh; Tiến sỹ Nguyễn Mại; Giáo sư Lê Du Phong; Giáo sư Nguyễn Đình Hương; Tiến sỹ Lưu Bích Hổ; Giáo sư Vũ Huy Từ; Giáo sư Đào Công Tiến…

Suốt 9 tiếng đồng hồ, hơn 20 vị phát biểu ngắn gọn, súc tích, mỗi lần chỉ 10 phút, được ghi âm và ghi vào biên bản, nhằm chuyển cho Ban dự thảo các văn kiện. Trưởng ban dự thảo mỗi văn kiện là Tổng bí thư hay một ủy viên Bộ chính trị, đều không có mặt...

Các vị trí thức đảng viên cấp cao trên đây có thể coi là một mảng tinh hoa của đảng cộng sản, được đảng tuyển lựa, học hành bài bản, nói chung giỏi ngoại ngữ Pháp, Anh, Nga, Trung Hoa … có kinh nghiệm cầm quyền. Họ có thái độ khoa học khách quan, vô tư, phần lớn đã nghỉ hưu, đang hoạt động tự do, có tư duy độc lập, nói chung không dính dáng với các nhóm thân hữu, cánh hẩu, các nhóm lợi ích riêng, tham nhũng, tệ hại trong nền kinh tế phe phái (crony economy) như các chuyên gia của Đại học Harvard Hoa Kỳ tại Việt Nam phát hiện và đặt tên.

Các nhân vật trên đây, theo tôi, có thể gọi là một «think tank» mới mẻ, một «túi khôn» đặc sắc, quý báu của dân tộc, vì rõ ràng qua từng lời phát biểu có trách nhiệm, họ tỏ ra gắn bó với nhân dân, với dân tộc, không theo đuôi, không sợ hãi, không ham danh vọng tiền tài, những điều cực kỳ quý hiếm khi toàn đảng sa sút, mất uy tín, khi xã hội băng hoại khủng khiếp do nạn độc đảng, độc đoán dai dẳng gây nên.

Họ đã nói, đã góp ý kiến những gì? Xin mời các bạn mở mạng Viet- Studies để đọc nguyên văn 9 trang biên bản ghi ý kiến từng người. Cực kỳ sinh động, lý thú, mở mang hiểu biết cho người đọc.

Tôi xin tóm lược trung thực gọn ghẽ như sau.

Một nét chung là cả hơn 20 vị đều tỏ ra có tư duy độc lập, suy nghĩ kỹ lưỡng bằng cái đầu tỉnh táo riêng của chính mình, nhưng lại đạt đến sự đồng thuận đến kỳ lạ. Mỗi vị phát biểu sau đều nói lên sự đồng ý sâu sắc với những ý kiến phát biểu trước, chỉ nói thêm những điều mới mẻ hay nhấn mạnh thêm, bổ sung thêm ý của người phát biểu trước. Không có ý nghĩ, quan điểm nào trái nhau giữa hơn 20 vị tham dự hội thảo.

Nét nổi bật thứ 2 là hầu hết những đường lối, chính sách then chốt, chủ yếu nhất trong Cương lĩnh và Chiến lược do Bộ chính trị hiện tại và Ban chấp hành trung ương đương nhiệm thông qua trong những kỳ họp 11 và 12 khóa X đều bị bác bỏ và phê phán rât thẳng thắn, đúng mức. Tất cả đều cho rằng đường lối «kiên định chủ nghĩa Mác – Lênin» là sai lầm, giả dối, nguy hiểm vì Mác mắc nhiều sai lầm cơ bản (như cổ súy cực đoan đấu tranh giai cấp, căm thù quyền tư hữu, tiêu diệt sở hữu cá nhân, thổi phòng một cách cực đoan sở hữu nhà nước), do đó đã phá sản hoàn toàn ở Đông Âu, Liên Xô, và tàn phá nền kinh tế các nước XHCN, trong đó có Việt Nam.

Tất cả đều cho rằng đường lối «kiên định chủ nghĩa xã hội» cũng là sai lầm, giả dối vì chủ nghĩa xã hội hiện thực từng áp dụng ở hơn một chục nước (ở Việt Nam từ 1960 đến nay) đều thất bại, phá sản hiển nhiên. Còn chủ nghĩa xã hội trước mắt và tương lai, gắn liền với kinh tế thị trường, thì chưa ai hình dung ra sao, làm sao mà thực hiện được. Đây là một quan điểm ảo tưởng, viển vông, lừa dối, không khoa học.

Còn mục tiêu xây dựng một xã hội Dân chủ, Bình đẳng, Hiện đại, Văn minh chỉ là nói suông, là bánh vẽ, nhằm lừa dối nhân dân và tự lừa dối mình, vì kèm theo không có những biện pháp hiện thực để thực hiện. Đặc biệt khái niệm dân chủ - dân chủ trong xã hội và dân chủ trong đảng - là vấn đề then chốt nhất, cần thực hiện cụ thể rõ ràng thì lại không có biện pháp thiết thực.

Tất cả các vị tham gia hội thảo đều nhất trí cho rằng vấn đề chính trị lớn nhất, cơ bản và cấp bách nhất là đổi mới hệ thống chính trị, là thay đổi cơ chế lãnh đạo của đảng và nhà nước, vì tổ chức hệ thống cai trị, cầm quyền hiện nay quá cũ kỹ, không hợp lý, không hợp pháp, vai trò của Quốc hội được xác định trong Hiến pháp là cơ quan quyền lực cao nhất của đất nước nhưng thực tế lại không có thực quyền, việc gì cũng phải chờ quyết định của «Thường vụ Bộ chính trị», mà nhóm người này bao biện, ôm đồm, trình độ kém, không do dân cử, không có quyền gì theo Hiến pháp hay pháp luật.

Về kinh tế, có rất nhiều ý kiến mạnh bạo mới mẻ. Tất cả các vị đều cho rằng quan điểm coi hình thức «sở hữu quốc doanh đóng vai trò chủ đạo trong nền kinh tế » là sai lầm lớn, nguy hiểm, tai hại, trái với quan điểm bình đẳng trước pháp luật giữa mọi hình thức sở hữu. Sự phá sản, lỗ nặng của biết bao tổng công ty, tập đoàn kinh tế quốc doanh chưa đủ để mở mắt những người viết dự thảo hay sao?

Việc các bộ từ bỏ vai trò đề ra và quản lý việc thực hiện chính sách, lại chỉ chăm lo làm cái việc điều hành các tổng công ty quốc doanh là một lệch lạc tệ hại nguy hiểm.

Việc hạn chế trên thực tế hoạt động kinh doanh của tư nhân, ngăn cản tư nhân lập những tổng công ty hùng mạnh cũng như vừa và nhỏ … như ở Nhật Bản, Nam Triều Tiên, v.v., là một sai lầm nghiêm trọng, coi nhẹ động lực kinh doanh tư nhân hợp pháp, kìm hãm động lực vô tận của nền kinh tế quốc dân.
Nhiều đại biểu vạch rõ các quan chức ở các bộ mê say tổ chức các công ty quốc doanh vì đó là «sân sau» làm ăn, lũng đoạn, thu lợi phi pháp, làm giàu bất chính của các quan chức đương quyền.

Có đại biểu nêu lên việc Chiến lược 10 năm đưa Việt Nam lên hàng ngũ một nước công nghiệp, với bình quân giá trị sản phẩm hàng năm là 3.000 đôla là một điều mỉa mai chua chát, vì Hungary từ năm 2009 đã đạt 15.000 đôla. Đã vậy không tìm ra chỗ nào ghi biện pháp cụ thể, bằng những bước đi nào, để hiện đại hóa nền công nghiệp nước ta.

Tất cả các vị đều cho rằng vấn đề nông dân đã bị bỏ qua một cách nguy hiểm vì nông dân vẫn chiếm gần 70 % số dân, quyền sở hữu tư nhân về ruộng đất vẫn mù mờ - « sở hữu toàn dân» kỳ quặc, không giống nước nào, không quan tâm thực sư đến đại đa số dân cư, từng được hứa hẹn về liên minh công nông mà không có nội dung, biện pháp thực hiện.

Cuộc hội luận báo động về nạn tham nhũng bất trị, về đạo đức xã hội sa sút thê thảm, về nền giáo dục bế tắc mà Cương lĩnh và Chiến lược chỉ đưa ra vài khẩu hiệu cũ kỹ, không hiệu quả.

Tất cả đều phê phán các văn kiện dài lê thê mà rỗng, đặc biệt là xa rời thực tế, xa rời cuộc sống, xa rời nhân dân, nhấn mạnh giai cấp mà coi nhẹ dân tộc.
Về đường lối đối ngoại, tất cà tham luận đều phê phán quan điểm đối với Trung Quốc không rõ ràng, như kiêng kỵ, ấp úng, e ngại, sợ sệt. Sao không đàng hoàng nói điều cần nói, cần bàn bạc trong đảng, trong xã hội, minh bạch công khai, đặc biệt là lúc này, khi có vấn đề biển Đông….

Sau khi phát biểu ngay thật góp ý xây dựng, trong thời gian cuối, các đại biểu cho rằng các văn kiện đều chứa quá nhiều sai lầm, mâu thuẫn, hầu hết sai lầm lệch lạc, thiếu sót là trong đường lối, chính sách, trong các quan điểm cơ bản. Coi như những cột cái của một ngôi nhà đều ọp ẹp, đổ gãy.

Mọi người cho rằng các văn kiện cần phải viết hẳn lại, không thể sửa chữa nhỏ, thêm bớt bộ phận.

Cũng có ý kiến trước khi chia tay là nếu không kịp viết lại thì thà rằng khất lại một thời gian, còn hơn là thông qua những dự thảo yếu ớt, giáo điều, sai lạc đầy rẫy như thế này.

Một đại biểu bi quan cho rằng lãnh đạo hiện nay không có khả năng lắng nghe và tiếp thu lẽ phải, trong khi các văn kiện đại hội XI là thụt lùi rõ ràng so với văn kiện các đại hội IX và X.

Cũng có một đại biểu trong giây phút cuối nghĩ ra một sáng kiến là chẳng lẽ khoanh tay để cho tình hình đất nước tiếp tục sa sút, suy đồi, bế tắc với vô vàn thảm họa to lớn hơn, toàn dân phải gánh chịu, nên chăng cần có một lá cờ, nghĩa là một lực lượng, một tổ chức trong sáng bảo vệ và quảng bá những chính kiến đúng đắn, xây dựng, được nghiền ngẫm kỹ, vừa được phát biểu trong cuộc hội thảo rất có giá trị này. Riêng ý này chưa được bàn thêm.

Mong rằng Bộ chính trị và Học viện chính trị - hành chính quốc gia gồm những cây bút tin cẩn của Bộ chính trị, phản biện được những phản biện của cuộc hội thảo này, có đủ lý lẽ để giữ nguyên các văn kiện mà Bộ chính trị vừa mời toàn dân góp ý, hạn cuối là ngày 30-11 năm nay.

Có mà đội đá vá trời! Tôi nghĩ thế.

Thật đại phước cho dân tộc và nhân dân ta, trong cơn nguy biến, vẫn còn một «túi khôn dân tộc» chất lượng cao đang dấn thân cho Đại nghĩa Dân tộc.Hy vọng còn nhiều «túi khôn» nữa.

Một Xã hội Dân sự có chất lượng ngày càng cao, số lượng ngày càng đông, mang nhiều màu sắc, đang vẫy gọi nhau, khoác vai nhau, đồng hành trên con đường cứu nước. Đẹp quá! [Bùi Tín]

No comments:

Post a Comment