Saturday, December 25, 2010

Nhân tâm của hai ông Lê Minh Đảo và Tú Gàn (Nguyễn Cần)




----- Original Message -----
Sent: Friday, December 24, 2010 3:46 PM
Subject: [diendanviahe] Cựu Đại tá Hà Mai Việt chỉ là người giúp đỡ sửa bản thảo cho cuốn sách của Tướng Hoàng Lạc

Lê minh Đảo và Lữ Giang Nguyễn Cần họ là những nguời bất nhân chứ không phải bất lương !  Theo truyền thống và đạo lý Việt Nam ta rất coi trọng về việc thờ phượng (cúng giỗ và mồ mả) của người thân của mình đã chết. 

Nếu LMĐ và Lữ Giang Nguyễn Cần có lương tri (thứ này qúy hiếm lắm, thứ người như Đảo như Gàn làm gì mà có được), thì họ nên tiết lộ hoặc báo tin cho người thân của Đại tá Lê Quang Tung/Lê Quang Triệu sau cái ngày hai anh em người ta đã bị giết thảm thương ấy, để thân nhân gia đình của anh em Đại tá LQT/LQT biết chỗ đến mà lấy xác họ về lo mà chôn cất tử tế và lo lễ (giỗ) cho người ta đàng hoàng.   Việc làm này rất dễ, ông LMĐ hoặc Tú Gàn nếu không muốn mọi người biết mình làm việc này thì sao họ không gởi thơ (với nặc danh) hoặc nhờ người nào đó đến nhà người thân của anh em Đại tá LQT/LQT, báo tin cho người ta biết vậy.  

Sau 47 năm trôi qua,  nếu không có bà LT khui ra và vạch mặt Lê Minh Đảo trên làng nách, thì chắc chắn hai ông... bất nhân LMĐ và Tú Gàn Nguyễn Cần kia sẽ mãi mãi căm miệng hến,  không bao giờ mở miệng ..cóc của mình ra mà báo tin xác chết của hai anh em Đại tá LQT/LQT hiện nay chôn ở đâu đâu..

Hai tên Đảo và Càn này qúa ư là bất nhân qúa phải không qúy vị ?

http://mail.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/tsmileys2/35.gif



--- On > wrote:

From: Vu Duc Toan vuductoan612@gmail.com
Kính chào quý vị,

Mới đây, tôi đã có ý định sẽ trích lại những trang trong cuốn "Nam Việt Nam 1954-1975 Những Sự Thật Chưa Hề Nhắc Tới". Nhưng, sau đó, tôi lại được một vị cao niên đã cho tôi biết rằng, cựu Đại tá Hà Mai Việt chỉ là người giúp đỡ về việc sửa bản thảo cho cuốn sách này, vì như nhiều người đã biết cựu Đại tá Hà Mai Việt là người cầm bút nhiều năm. Còn những điều đã viết trong cuốn sách là do Tướng Hoàng Lạc đã tìm hiểu qua rất nhiều nhân chứng, mà Tướng Hoàng Lạc đã tin tưởng, như Tướng Nguyễn Văn Là, người đã cùng có mặt tại phòng họp tại Bộ Tổng tham mưu với Cố Đại Tá Lê Quang Tung, vào ngày 1-11-1963; cộng thêm với sự hiểu biết trong suốt thời gian đã nắm giữ những chức vụ quan trọng, nên mới viết thành sách.

Nhưng có một điều đáng nói, là đối với những người cầm bút, thì một khi đặt bút viết lên những sự kiện lịch sử, thì sau đó, dù là bao nhiêu năm nữa cũng đừng bao giờ vì một lẽ gì mà phải cam tâm phủi bỏ trách nhiệm về những gì mình đã viết. Đặc biệt, là những người đã từng sống tại miền Nam tự do, tất cả đều không bị phải "viết theo đơn đặt hàng" như những người đã bị kẹt lại ở miền Bắc sau 1954.

Thực tình mà nói, dù có hơi buồn, là sau Sử gia Trần Trọng Kim, mặc dù đã có rất nhiều người đã viết về những sự kiện lịch sử, nhưng những người này họ đã đứng trong những đảng phái chính trị, hoặc  những tổ chức nào đó, họ không phải là người độc lập cầm bút, nên cách Viết của họ vẫn còn phải Lách. Ngay cả những người đã biết rất rõ về những hành vi làm giặc của một số người, nhưng họ không đủ can đảm để viết lên những sự thật ấy.

Người Việt chúng ta vốn quý sách, nhưng ít ai tin vào những cuốn "sách" của những người đã từng nhúng tay vào tội ác, của những kẻ từng cầm súng của Tây để bắn giết những đồng bào của mình, như những tên lính Khố Xanh, Khố Đỏ như Đỗ Mậu, Trần Văn Đôn, Tôn Thất Đính, Nguyễn Chánh Thi ...

Vậy, như đã trình bày ở trên, tôi sẽ không trích thêm những đoạn trong cuốn sách "Nam Việt Nam 1954-1975 Những Sự Thật Chưa Hề Nhắc Tới". Vì cái điều mà nhiều người mong đợi ở Tướng Hoàng Lạc là lên tiếng về cái chết của cố Đại tá Lê Quang Tung, nhưng nay,  qua cựu Đ/t Hà Mai Việt, thì Tướng Hoàng Lạc đã cho biết thêm một nhân chứng quan trọng và khả tín là tướng Nguyễn Văn Là, người đã cùng có mặt với cố Đại tá Lê Quang Tung tại phòng họp tại Bộ Tổng Tham Mưu vào ngày 1-11-1963. Và Tướng Nguyễn Văn Là đã thuật lại cho Tướng Hoàng Lạc nghe, để viết vào sách. Đó là những điều khả tín nhất.

Ngoài ra, còn có ông Lữ Giang, tức Tú Gàn, đã viết là đã được Tướng Lê Minh Đảo cho biết về nơi chôn xác của cố Đại tá Lê Quang Tung và cố Thiếu tá Lê Quang Triệu, nhưng cả hai ông Lê Minh Đảo và Lữ Giang tứcTú Gàn đêu cùng tàn ác như nhau, vì cả hai đã biết nơi chôn xác hai vị sĩ quan này; như thế mà từ ngày 1-11-1963, cả hai lại không thông báo cho vợ con và gia đình của cố Đại tá Lê Quang Tung và cố Thiếu tá Lê Quang Triệu biết, để họ đi tìm mà cải táng cho hai vị sĩ quan này ??? Mà cho đến giờ này hai ông Lê Minh Đảo và Lữ Giang mới nói ra. Hai ông Đảo -Giang có phải là con người hay ... sắt đá ??? Hai ông có thấu được những nỗi đau đớn của vợ con và gia đình của hai vị Sĩ quan này hay không ???

Còn cái ông Bùi Như Hùng vớ vẩn này nữa, ông này còn vẽ ra cái bản đồ của nơi chôn xác của cố Đại tá Lê Quang Tung và cố Thiếu tá Lê Quang Triệu, để làm gì, vì nơi đó hiện nay có còn gì để mà tìm nữa chứ???

"Biết mà không nói là Bất Lương". Vì vậy, cả hai ông Lê Minh Đảo và Lữ Giang, tức Nguyễn Cần, tức Tú Gàn, đều đã biết nơi chôn xác của hai anh em của cố Đại tá Lê Quang Tung và Thiếu tá Lê Quang Triệu, mà kể từ ngày 1-11-1963, cả hai vẫn câm miệng Hến, cho đến bây giờ mới nói ra. Thật còn biết nói lời nào cho "xứng" hơn là hai chữ Bất Lương. Bất Lương hay Bất Nhân ???

Tôi nghĩ hãy để cho người đời, cho hậu thế, cho lịch sử sẽ phán xét hai ông Lê Minh Đảo và Lữ Giang dù sau này cả hai ông đều đã chết.

Xin cám ơn quý vị đã bỏ thời giờ, để đọc hết ý kiến thô thiển này của tôi.

Trân trọng,

Vũ Đức Toàn
 

No comments:

Post a Comment